Fansipan, trong tiếng bản địa có tên gọi khác Hủa Xi Pan, nghĩa là phiến đá khổng lồ chênh vênh. Với độ cao 3.143m, đây là ngọn núi cao nhất của cả 3 nước Đông Dương; đồng thời cũng là dãy núi có địa hình phức tạp vào bậc nhất của khu vực.

Phan Xi Păng vươn mình giữa trời Tây Bắc như một dải mây lững lờ hóa thành núi, vừa hùng vĩ vừa dịu dàng. Con đường lên đỉnh núi đưa bước người lữ khách đi qua những cánh rừng Hoàng Liên phủ đầy sương sớm. Mỗi bước chân như chìm vào một khoảng không tĩnh lặng, nơi lá khẽ lay bởi làn gió nhẹ mang theo hương hoa dại thoang thoảng, đủ để khiến lòng người chợt mềm đi như vừa chạm vào một kỷ niệm xa xưa.
Mây ở Phan Xi Păng không chỉ trôi, mà dường như biết ôm ấp từng triền núi, quấn quýt bên những tảng đá như những dải lụa trắng dịu êm. Khi lên đến đỉnh, cả không gian mở ra mênh mang, nhẹ tựa một giấc mơ. Dưới chân, biển mây lấp lánh trong ánh nắng sớm, từng gợn mây như những cánh đồng bông trải dài bất tận. Phía xa, những dãy núi chìm trong màu xanh nhạt, lẫn vào trời như một nét chấm phá dịu dàng của thiên nhiên.

Đứng ở nơi cao nhất ấy, con người bỗng thấy tâm hồn mình trở nên trong trẻo hơn. Mọi vướng bận như tan vào sương, chỉ còn lại cảm giác bình yên len lỏi, nhẹ nhàng như tiếng gió thì thầm giữa trời. Phan Xi Păng không chỉ đẹp, mà còn có một sự mềm mại rất riêng – thứ vẻ đẹp khiến người ta dù rời đi rồi vẫn mang theo trong lòng một chút lưu luyến, một chút mơ màng khó quên.






